[ Cổ Đại ] Phù Cừ

Phù Cừ

(Thái Cô Nhi tục tập)

Tác giả: Hồ Điệp Seba

Thể loại: Ngôn tình, cổ đại

Converter: Nothing_nhh (Tàng Thư Viện)

Edit: Gia Lăng Tần

Bộ này ta edit làm quà tặng sinh nhật đại đệ tử Vô Vi iu quý của ta. Chúc con luôn mạnh khỏe, vui vẻ và hạnh phúc.

Văn án

Đây là chuyện về con gái nam nữ chủ trong Thái Cô Nhi.



Bạch Trọng Mưu, bị những người khác hình dung là lòng dạ độc ác, bề ngoài lại tô vàng nạm ngọc. Thân là võ lâm minh chủ lại bị những người khác cảm thấy là một tên đại ma đầu. Bởi vì hắn bề ngoài tuấn mỹ, thường xuyên bị nữ tử quấy rầy (đó là quấy rầy một cách thủ đoạn). Trong một lần bị quấy rầy, Bạch Trọng Mưu bị thương, được Vương Lâm cứu.



Vương Lâm, tự Phù Cừ (Phù Cừ là tên Bạch Trọng Mưu đặt cho nàng, là cái tên chỉ có một mình Bạch Trọng Mưu được gọi, điểm này rất giống với cha mẹ nữ chủ...Tò mò có thể đi xem quyển sách kia ~) Phù Cừ đơn thuần, một lòng muốn trở thành một nữ đại phu cứu chữa cho thiên hạ. Nhưng sư phụ lại không chịu dạy nàng thuật châm cứu (nam nữ có khác biệt~), Bạch Trọng Mưu liền coi đây là cơ hội để dần dần tiếp cận Phù Cừ, cuối cùng từ người quen sẽ thành thân thuộc.



Truyện này không có gì ngược, chỉ khôi hài, bình thản, ấm áp. Chỗ có thể đả động tới ta nhất là (hẳn phải nói là chỗ đen tối nhất của truyện này) một màn Bạch Trọng Mưu nói chuyện với Phù Cừ trong đêm, hai người đã lâu không gặp, một câu "Muội nhớ huynh" không chỉ khiến Bạch Trọng Mưu xúc động cũng khiến lòng ta mềm mại xúc động, một màn kia, ngoài cửa sổ ánh trăng sáng tỏ, trong phòng, hắn âu yếm ôm cô gái trong lòng mình, dùng nhiệt độ cơ thể sưởi ấm trái tim chính mình (bổ não, bổ não một chút...)



Những tình tiết hài hước trên cơ bản đều là suy nghĩ nội tâm của Bạch Trọng Mưu cùng hai thuộc hạ của hắn, rối rắm thật lâu quanh vấn đề quan trọng là có nên diệt anh vợ hay không... Mỗi lần nhìn thấy vậy,  ta đều thực vui vẻ ~

 Mục Lục

 









Hoàn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét